giadinhNet – Mẹ già 95 tuổi bệnh não, bệnh phong, bệnh thần kinh ngày ngày còm cõi bên người con cũng đã gần 70 tuổi bị liệt, trong ngôi nhà đất nghèo đến xác xơ nơi cuối xóm khiến ai cũng rơi nước mắt.
Đã gần 70 tuổi, mang trong người đủ thứ bệnh, chân thập thễnh chống nạng… bà Hiền gắng sức đẵn từng tàu lá chuối, đỡ đần người mẹ già.
Chúng tôi về xóm Cổ Lôi, thôn 1, xã Vạn Phúc, huyện Ninh giang (Hải Dương) vào buổi chiều muộn cuối tháng 3. Đến đầu làng, hỏi thăm về nhà cụ Bùi Thị gái, được bác Nguyễn Đức Lâm tận tình chỉ đường và nói giọng xót xa: gia đình cụ gái thương tâm và khổ nhất làng này anh ạ, bà cụ 95 tuổi bị bệnh não nuôi con gái gần 70 tuổi bị liệt giường 5 năm nay.
Đến thăm gia đình cụ, khi hai mẹ con đang ở ngoài vườn tuốt lá chuối. Nhìn cụ già tóc bạc trắng, người con cũng đã ở cái tuổi thất thập cổ lai hy gầy gò bên chiếc lạng đang cố với tàu lá chuối khô, chúng tôi như thắt từng khúc ruột. Ngồi trò chuyện với hai mẹ con cụ gái trong căn nhà chật chội, ẩm thấp, dột nát, đơn sơ và chất đầy lá chuối, bà Vũ Thị Hiền (con gái duy nhất của cụ) cho biết: Hồi còn sống, người cha là cụ Vũ Văn Tòng tham gia dân quân du kích của xã chống Pháp. Trong suốt 9 năm kháng chiến chống Pháp, gia đình cô có công nuôi giấu cán bộ Việt Minh, bản thân bố bà là đội trưởng dân quân du kích địa phương. Năm bà vừa tròn 4 tuổi thì ông đột ngột qua đời trong một lần đi lao động về.
Chồng mất sớm, một mình cụ gái phải làm mọi công việc để nuôi con, từ việc nhận ruộng khoán của Hợp tác xã đến đi vác đất thuê. Làm nhiều nhưng cái nghèo vẫn cứ đeo đắng hai mẹ con. Do sinh non, lại không có điều kiện để chăm sóc, nên bà Hiền từ bé đã bị suy dinh dưỡng. Năm 1971 bà bị bệnh thần kinh tọa, thoái hóa cột sống. Do vậy việc đi lại rất khó khăn và không lao động nặng được. Năm 2009, sau một lần bị ngã, bà nằm liệt giường. Nhìn người con gái cũng đã già mà số phận hẩm hiu không bằng người khác khiến cho cụ gái đau lòng, giờ đây lại nằm liệt giường càng làm cho cụ thương con nhiều hơn. Mặc dù bị bệnh não, bệnh phong và bệnh thần kinh hành hạ gần 10 năm nay, nhưng vì thương con, không lỡ nhìn người con duy nhất của mình chết dần chết mòn. Một mặt cụ đi vay mượn tiền bạc để chữa bệnh cho con, mặt khác cụ làm mọi công việc gia đình, chăm sóc, tắm giặt và kiếm tiền nuôi con. Nơi gia đình cụ gái sinh sống là khu đất bãi bồi của sông Cửu An chỉ có mảnh hầu và đất phèn, nên chỉ có cây chuối là sống được. Do vậy gần 1 sào đất cụ để trồng chuối để có tiền sinh hoạt và mua thuốc chữa bệnh cho con gái.
Hình ảnh cụ già 95 tuổi bệnh tật, nghèo đến nao lòng…
… bên người con cũng đã già nua, ốm yếu.
Mái nhà tranh vách đất nghèo nhất xã, khốn khó nhất xã…
… ngập trong lá chuối cùng hai phận người khốn khổ.
Câu chuyện giữa chúng tôi và bà Hiền đôi lúc lại bị gián đoạn bởi những tiếng ú ớ phát ra từ miệng cụ gái và những giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt khắc khổ của bà Hiền. Bà cho biết: Do bản thân có nhiều bệnh tật, người gầy gò nên không ai tìm đến với bà để xây dựng gia đình. Năm nay bà Hiền đã gần 70 tuổi, không chồng, không con chỉ biết nương tựa vào người mẹ già tuổi 95. Nhìn người mẹ nghèo thức khuya dậy sớm chăm sóc, kiếm từng đồng tiền lẻ từ những lá chuối khô nuôi mình, nhiều lúc bà Hiền muốn tìm đến cái chết để mẹ đỡ khổ. Nhưng nghĩ cảnh mẹ già cô độc, lầm lũi một mình không người bầu bạn, bà Hiền lại quyết tâm gượng dậy để tập tễnh trên chiếc nạng cũ kỹ.
Mẹ già 95, con gái cũng đã gần 70 tuổi lại không đi đứng lành lặn được như người khác nên gần 10 năm nay 3 sào ruộng khoán hai mẹ con cụ đành cho người khác cấy, 360 nghìn đồng trợ cấp hàng tháng không đủ để mua thuốc chưa chưa nói đến cái ăn. Mẹ già 95 và người con gái gần 70 tuổi, hàng ngày dìu nhau đi tuốt lá chuối bán kiếm vài nghìn lẻ, còn cuộng lá dành làm cái đun bếp hàng ngày.
Trao đổi với chúng tôi, ông Phạm Văn Dinh, trưởng thôn 1 buồn rầu cho biết: “gia đình cụ gái không chỉ khổ nhất thôn chúng tôi mà còn khổ nhất xã Vạn Phúc. Tuy là gia đình có công với cách mạng, nhưng địa phương còn nghèo, còn khó khăn không thể hỗ trợ thường xuyên được, ngoài tặng quà động viên vào dịp lễ tết và công nhận hộ nghèo cho cụ”.
Qua tìm hiểu chúng tôi được biết, cách đây 7 năm gia đình cụ gái được Chủ tịch UBND tỉnh Hải Dương tặng bằng khen vì có thành tích tham gia trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Vẫn biết chiến tranh đã đi qua, hòa bình hạnh phúc đã lập lại. Nhưng đâu đó trong xã hội vẫn còn những hoàn cảnh thương tâm. Nhìn hai mẹ con cụ gái như ngọn đèn trước gió, khiến chúng tôi không khỏi chạnh lòng. Hình ảnh hai người đàn bà đều đã ở cái tuổi gần gần xa trời dắt díu nhau bên bãi chuối, cố với từng tàu lá lay lắt sống qua ngày cứ ám ảnh mãi không thôi.
Nguồn: https://giadinh.suckhoedoisong.vn